Em ra đi
Lá vàng rơi
Chim nhạn lưng trời
Mình anh đứng giữa con đường vắng ngắt
Vắng nụ cười
Vắng bóng dáng em.
Em ra đi
Cỏ cây héo úa
Vầng dương tàn
Thao thức cả năm canh
Bầu trời cao
Trăng và sao cũng chia lìa
Biển không hát
Và gió cũng lặng yên
Còn mình anh
Lòng dậy sóng nhớ thương.