Crazyinlove
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Crazyinlove

Don't cry cause you are so right
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 36-38)

Go down 
Tác giảThông điệp
satthu_tulip_den
thành viên kì cựu
thành viên kì cựu



Tổng số bài gửi : 60
Age : 31
Đến từ : Thiên đường không tình yêu
Registration date : 03/04/2008

THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 36-38) Empty
Bài gửiTiêu đề: THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 36-38)   THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 36-38) Icon_minitimeFri May 02, 2008 6:11 am

36.
Tôi lại đi lại với các cô gái điếm để được tự tin và thỏa mãn. Minh ám ảnh tôi và lạc thú của tôi mang nhiều đau đớn. Nàng geisha nay đã có một ông chủ ngân hàng làm người bảo trợ. Minh bắt đầu có tên tuổi và chẳng bao lâu nàng chỉ còn giao thiệp với giới thượng lưu, tôi bặt tin nàng.
Hai năm sau tôi gặp lại Minh trong một tối mù sương. Tôi thấy nàng đang lên một chiếc xe kéo bên kia đường. Tóc nàng bới thành hình ống cuộn to và nặng, nàng bận một chiếc áo khoác ngoài rực rỡ.
Nàng nhìn thấy tôi, giả như không nhận ra và biến đi trong bóng tối như một tiên nữ bay về trời.
Sau khi nhận lệnh đi Mãn Châu, tôi đến nhà nàng và gặp mẹ nàng ra tiếp. Tôi ngồi chờ lâu lắm trong một căn phòng nhỏ tách biệt và nhấm nháp ly rượu sakê. Rất muộn Minh mới đi dự một bữa tiệc lớn về. Nàng mặc một bộ kimônô đen, gấu áo thêu các đợt sóng vàng trên nền biển xám vẽ tay. Tóc nàng đẫm mưa bụi lạnh giá. Nàng lấy khăn tay lau tóc. Đã nhiều năm tôi không gặp lại Minh. Má nàng hơi gầy làm nổi rõ hơn vẻ khắc nghiệt của ánh mắt. Nàng có vẻ mệt. Khi nhìn gương mặt đã trở thành đàn bà của nàng, tôi thấy mình đã bị phản bội.
Minh ngồi trước mặt tôi, đầu cúi, tay đặt lên đầu gối. Thái độ rụt rè khiến tôi nhớ lại buổi đi chơi trong công viên ngày nào. Chúng tôi im lặng. Giữa Minh và tôi, có một dòng sông mà chúng tôi không đủ sức để vượt qua.
- Tôi được điều động đi Mãn Châu.
Nàng bình thản không chớp mắt.
- Em sẽ không bao giờ quên.
Một lời đó là đủ đối với tôi. Tôi cúi chào thật thấp trước nàng và đứng dậy. Nàng vẫn bất động. Không nước mắt, không một tiếng than trong buổi chia tay. Buổi chia tay khắc nghiệt và giải phóng cho tôi…
37.
Tan học, tôi thấy Mẫn đứng tựa lưng vào một gốc cây.
Ánh mắt chúng tôi gặp nhau. Tôi cúi đầu và tiếp tục đi. Anh chạy theo tôi:
- Anh đi cùng em một quãng được không?
Tôi không trả lời. Anh trơ tráo áp vào tôi và bắt đầu tán tỉnh linh tinh. Tóm lại, tôi cũng thinh thích khi có anh bên cạnh. Mẫn cao hơn tôi hai cái đầu. Giọng nói ấm áp của anh ru tôi như trong mơ. Anh kể về các sách anh đọc, các cuộc đi săn, những ước mơ cách mạng của anh. Anh rủ tôi đi câu ngày chủ nhật, hứa sẽ dạy tôi phân biệt các con cá phu thê.
Chúng tôi đi qua nhà Kinh.
- Vào đây, anh kéo tay tôi, anh có chìa khóa đấy.
Bước khỏi bực cửa, anh quay lại ngắm tôi từ đầu tới chân. Vẻ táo tợn của anh làm tôi không biết đâu mà lần. Tôi tựa vào cửa, chẳng còn sức mà cử động nữa.
Anh bắt đầu vuốt ve khuôn mặt tôi, cổ tôi. Ngón tay anh chạm vào tai tôi. Người tôi chìm đi, đờ đẫn. Má đỏ, mắt lim dim, Mẫn ngửi da thịt tôi. Môi anh lướt đi tới đâu, dường như có một vệt lửa chạm vào tôi tới đó. Khi anh kề môi lên cằm tôi, tôi bất giác hé miệng và lưỡi Mẫn thọc sâu vào tôi. Tay anh lần xuống ngực tôi. Tôi không thể chịu đựng được nữa, tôi ngạt đi trong vòng ôm của anh. Tôi bảo anh cởi áo tôi ra. Mẫn có vẻ ngạc nhiên nhưng cũng theo lời. Những ngón tay cuống quýt không tháo được các khuy áo tết. Tôi gần như giằng đứt chúng ra.
Mặt Mẫn như méo đi trong nỗi si mê thán phục. Anh quỳ xuống và nghiến ngấu siết môi lên vú tôi, cọ làn râu mới chớm lên ngực tôi. Trán anh nóng bừng bừng như thép nóng. Tôi oằn oại người, tay nắm chặt.
Có tiếng cửa kêu ken két khiến chúng tôi giật mình. Tôi vội vàng đẩy Mẫn ra. Vừa kịp cài áo thì cửa mở, Kinh bước vào, tay cầm lồng chim. Thấy chúng tôi, anh sầm mặt xuống. Anh hầm hầm nhìn tôi và lầu bầu chào Mẫn. Tôi nhặt túi sách, ẩy Kinh ra và chạy ra phố.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy buồn như vậy. Quạ kêu quàng quạc trên trời. Màu tím và màu vàng dần dần hòa trộn với những đám mây đen. Không khí đẫm hương thơm. Tháng năm đã đến, những nhành hoa dương liễu giống như những con giun đất màu nâu, rơi lả tả trên đường. Khi còn bé tôi thường nhét chúng vào cổ áo của chị Nguyệt Châu làm chị thét lên vì sợ.
Mẫn đã vần bóp ngực tôi và tôi thấy đau. Tôi dừng lại dưới một gốc cây để gài lại tóc, nhổ ít nước bọt ra tay vuốt lại váy. Tôi ngắm mình trong chiếc gương con: môi tôi hơi sưng phồng lên như thể tôi vừa ngủ trưa quá nhiều. Má đỏ lựng để lộ những ước mơ bị cấm đoán, trán tôi như tỏa nắng, chỉ mình tôi còn thấy dấu vết môi Mẫn trên đó…
38.
Chúng tôi đánh bóng vũ khí và chỉnh trang lại quân phục nhàu nát trước khi tiếp tục lên đường. Chẳng bao lâu hiện lên một thành cổ với tường thành bao quanh. Dương liễu mọc dọc ven hào thành. Bên đường người Trung Quốc vẫy chào bằng các lá cờ mặt trời mọc. Qua khỏi cổng chính, thành phố Thiên phong trù phú trải ra trước mắt chúng tôi: mái ngói san sát, phố xá đầy các nhà buôn, xe cộ ồn ào đi lại và mùi thức ăn thơm ngon bay ra từ các tiệm ăn. Một đại tá thuộc đội quân đồn trú tại thành tiến về phía chúng tôi, theo sau là một đoàn sĩ quan. Thị trưởng, một tay người Mãn Châu rậm râu béo tròn cũng đến đón cùng với các đại diện của giới tư sản địa phương.
Chúng tôi tròn mắt kinh ngạc khi thấy trên vỉa hè chừng ba chục cô điếm trẻ mặc kimônô đang vẫy gọi. Họ đỏ mặt, cười đùa xô đẩy lẫn nhau. Những cô dát hơn che mặt và bình phẩm về dáng đi, gương mặt của chúng tôi. Các cô dạn dĩ hơn nói với chúng tôi bằng thứ tiếng Nhật bồi những câu chẳng đâu vào với đâu: “Anh ấy đẹp quá!”, “Đến quán Sen vàng gặp em nhé!”, “Em yêu anh!” .. Nỗi mệt của chuyến đi bay đâu mất, chúng tôi kiêu hãnh ngẩng cao đầu và hít hơi căng lồng ngực.
Doanh trại nằm phía tây thành phố, có ụ chắn và đại liên chặn lối vào, dây thép gai trên tường rào. Đội quân dự bị xếp thành đội hình vuông đón chào chúng tôi tại bãi tập.
Sau nghi lễ đón tiếp, đến giờ được ăn bữa cơm nóng. Tại nhà ăn, các bài diễn văn vừa dứt là chúng tôi xơi món súp thịt bò rong biển cay, cá chép béo ngậy, rồi đùi hươu, ức gà gô. Chúng tôi tham lam nuốt cơm nắm, rau muối, đậu phụ, cá sống bày biện cầu kỳ trên đĩa.
Bụng căng đầy, chúng tôi ợ lên mùi những thức ăn ngon lành vừa chén và tôi lê về phòng lăn ra ngủ.
Về Đầu Trang Go down
 
THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 36-38)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 47-48)
» THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 49-51)
» THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 52-54)
» THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 1-5)
» THIẾU NỮ ĐÁNH CỜ VÂY (Chương 5-10))

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Crazyinlove :: Thông tin về forum :: Chia sẻ :: Chuyên đề Manga - Anime'-
Chuyển đến